Khi một dòng code cứu được mạng người: Câu chuyện về nền tảng cứu hộ "chạy" chỉ sau 4 giờ vibe coding

Hàng vòng hoa trắng xếp dài cùng những giọt nước mắt nghẹn ngào trong khoảnh khắc tử biệt là lời tiễn đưa cuối cùng dành cho cô giáo Lý Thị Thanh Xuân , nữ hiệu trưởng không may thiệt mạng trong cơn lũ dữ vừa qua tại Thái Nguyên .
Bà Nâng Thị Bích Đào, mẹ của cô Xuân, cố gắng kìm nén sự đau đớn để kể lại những giờ phút định mệnh và đầy kinh hoàng. Những lời bà thốt ra đứt quãng, nghẹn lại vì tiếc thương như tái hiện lại chuỗi sự kiện bi thảm. Cả ngày hôm đó, cô Xuân đã dọn dẹp nhà cửa cùng hàng xóm để "chạy lũ", nhưng nỗi lo lắng về chiếc xe riêng gửi tại khu vực đài tưởng niệm – nơi được cho là cao ráo hơn – đã thôi thúc cô cùng một vài người khác ra kiểm tra tình hình. Tuy nhiên, khi nước lũ lên quá nhanh và hung dữ, cô Xuân đã bị mắc kẹt tại đó suốt đêm.
Bà Đào không thể nào quên cuộc điện thoại cuối cùng của con gái. "Đến khoảng giờ tối, nước đã ngập lên đến tầng một. Con sốt ruột gọi về hỏi mẹ và em có ổn không," bà kể, giọng đầy lo âu. Người mẹ đã khuyên con ở lại, tuyệt đối không được về nhà trong đêm tối. Thế nhưng, cô Xuân lại than thở rằng ở đó " rét lắm " và chỉ có thể chờ đợi trời sáng để nước rút bớt rồi trở về. Lời hứa hẹn ấy đã không bao giờ thành hiện thực.
Chính nỗi lo lắng khôn nguôi dành cho gia đình đã khiến cô giáo tận tâm không thể chờ đợi được bình minh. Trong ánh mờ sáng của khoảng 5 giờ 30 phút sáng hôm sau, cô đã vội vã quyết định tìm đường về nhà. Từ thời điểm đó, mọi liên lạc đều bị cắt đứt do điện thoại mất sóng hoàn toàn.
Khoảnh khắc bi kịch ập đến thật nhanh chóng. Khi bà Đào và em gái cô Xuân đang đứng trên tầng hai, tiếng kêu cứu hốt hoảng bất ngờ vọng lên từ nhà đối diện: "Bác bảo vệ ơi, ra cứu người đi, có người bị nạn!" Tiếng kêu cứu ngắn ngủi dưới dòng nước xiết ấy nhanh chóng im bặt, để lại sự hoang mang tột độ.
Sự thật đau đớn nhất được phơi bày khi hai người hàng xóm nhìn thấy bà Đào và gọi lớn: "Bà ơi, cô Xuân đã về chưa?" Bà Đào lúc đó vẫn vô thức trả lời: "Cô Xuân đi từ hôm qua đến giờ vẫn chưa về." Chính lời đáp lại của hàng xóm sau đó đã khiến người mẹ như ngã quỵ, một câu nói không khác gì nhát dao cứa vào tim.
Sau khi mọi nỗ lực liên lạc thất bại, gia đình buộc phải nhờ đến lực lượng chức năng tìm kiếm. Cuối cùng, thi thể cô Xuân đã được người dân tìm thấy cách nhà khoảng 500 mét. Thi thể sau đó được đưa vào Bệnh viện Đa khoa gần đó để tiến hành các nghi thức khâm liệm.
Chỉ vì một bước chân vội vã trở về nhà giữa dòng lũ dữ, người mẹ, người vợ, và người giáo viên tận tụy ấy đã bị dòng nước cuốn đi mãi mãi. Cơn lũ rồi cũng sẽ qua, nhưng nỗi đau và khoảng trống mà nó để lại trong lòng những người thân yêu sẽ không bao giờ có thể chữa lành.
Ngay cả sau khi cô Xuân đã mất, con đường để cô "về nhà" lần cuối cũng vô cùng gian khó. "Đến mãi 1 giờ chiều vừa rồi nước mới rút, nhưng thuê mãi cano không có, không ai dám vào đường này," bà Đào nghẹn ngào kể lại sự khó khăn khi nước lũ rút chậm. Cuối cùng, phải nhờ đến chồng và em cô Xuân đi đón mới có thể đưa cô về nhà. Sự hỗ trợ từ cơ quan và nhà tang lễ đã giúp gia đình vượt qua những giờ phút nghiệt ngã này.
Sự ra đi của cô giáo Lý Thị Thanh Xuân cùng những nạn nhân khác chính là minh chứng rõ ràng nhất cho mất mát không thể đong đếm mà trận lũ lịch sử sau bão số 11 (Matmo) đã để lại cho tỉnh Thái Nguyên. Theo thống kê sơ bộ, từ ngày 7/10, toàn tỉnh đã ghi nhận 50 xã bị ảnh hưởng nặng nề bởi hoàn lưu bão. Thiên tai đã cướp đi sinh mạng của 4 người, khiến 2 người mất tích, 2 người bị thương; hơn 200.000 ngôi nhà bị ngập sâu, và nhiều tuyến đường giao thông, cơ sở hạ tầng bị chia cắt và thiệt hại nghiêm trọng. Khu vực phía Bắc tỉnh ghi nhận 3 điểm trọng yếu bị cô lập hoàn toàn do sạt lở đất xảy ra trên diện rộng.
Trường học Thái Nguyên ngập bùn đất, tan tành sau lũ
Ngọc Bích10:24:50 11/10/2025Hàng loạt trường học ở Thái Nguyên ngập trong bùn đất, rác rưởi sau lũ. Sách vở, tài liệu, đồ dùng bị thấm nước, rách nát, ngổn ngang trong trường.






















3 | 0 Thảo luận | Báo cáo