Bí mật dưới Kim tự tháp Ai Cập bị phơi bày khi quét radar

1 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
"Tôi thấy cơ thể mình nằm đó nhưng cảm thấy sống động hơn bao giờ hết, tỉnh táo và có ý thức, nhưng vô hình với người xung quanh", Tessa kể về 24 phút ngừng tim.
Một buổi sáng tưởng như bình thường đã trở thành khoảnh khắc định mệnh với Tessa Romero, nhà báo và nhà xã hội học 50 tuổi, sống tại Málaga, Tây Ban Nha. Cô đột ngột suy tim sau khi đưa con gái đến trường. Khoảng thời gian 24 phút tim ngừng đập hoàn toàn, Tessa đã trải qua điều mà cô mô tả là "một thế kỷ ở thế giới bên kia ".
"Tôi biết sự ra đi không phải là kết thúc. Tôi đã mất, và tôi đã thấy điều gì đó ở phía bên kia. Điều đó là thật, không phải mơ. Tôi cảm thấy như một gánh nặng khổng lồ vừa được nhấc khỏi mình", Tessa chia sẻ.
Tessa kể rằng khi tim ngừng hoạt động, cảm giác bình yên bao trùm, đó là trạng thái nhẹ nhõm hoàn toàn, thoát khỏi mọi cơn đau thể xác lẫn tinh thần. Tessa mô tả rằng cô như lơ lửng trên trần nhà, nhìn xuống cơ thể của chính mình đang nằm bất động: "Tôi thấy cơ thể mình nằm đó nhưng cảm thấy sống động hơn bao giờ hết, tỉnh táo và có ý thức, nhưng lại vô hình với những người xung quanh. Tôi đã trải qua cảm giác yên bình tràn ngập, mọi nỗi đau về thể xác và tinh thần đều chấm dứt".
Theo cô, thời gian lúc đó không còn trôi như bình thường nữa. Mọi thứ chậm lại, trở nên dày đặc và đầy ý nghĩa, như thể "thế giới được đưa qua một bộ lọc cổ xưa".
Trước khi trải qua trải nghiệm cận tử, Tessa đã phải chiến đấu với một căn bệnh trong nhiều tháng mà không bác sĩ nào xác định rõ nguyên nhân. "Cơ thể tôi suy yếu dần, nhưng không có xét nghiệm nào đưa ra kết luận cụ thể. Đó là khoảng thời gian tăm tối nhất trong cuộc đời tôi", cô kể.
Tessa cho biết, các chuyên gia y tế và các nhà khoa học nghiên cứu hiện tượng cận tử đã liên hệ với cô. "Nhiều người trong số họ đồng ý rằng căn bệnh của tôi có thể là biểu hiện vật lý của những đau khổ tinh thần mà tôi không thể bộc lộ. Cơ thể tôi đã lên tiếng thay cho những nỗi đau mà tôi cố giấu bên trong", Tessa nói.
Trải nghiệm này đã thay đổi hoàn toàn cách Tessa nhìn nhận về sự ra đi. Nếu trước đây cô sợ hãi sự ra đi như sợ một vùng tối mịt mù thì nay cô xem đó là sự chuyển tiếp nhẹ nhàng. Người phụ nữ Tây Ban Nha hồi tưởng: "Giống như bước qua một cánh cửa đến một nơi mà mọi thứ đều có ý nghĩa, nơi có tình yêu, có hòa bình, và không còn nỗi đau. Tôi không còn sợ ra đi nữa. Tôi biết cuộc sống vẫn tiếp diễn, và chúng ta không bao giờ thực sự đơn độc".
Sau khi trở về từ 'thế giới bên kia', Tessa trân trọng cuộc sống hơn bao giờ hết. Mỗi khoảnh khắc đối với cô đều trở nên thiêng liêng. "Tôi hiểu rằng điều quan trọng nhất không phải là những gì chúng ta sở hữu, mà là cách chúng ta yêu thương, cách chúng ta đồng hành cùng nhau, và cách chúng ta để lại dấu ấn với người khác", nhà xã hội học nói.
Về hiện tượng này, Benjamin Franklin đã từng nói: "Trong thế giới này không có gì chắc chắn hơn sự ra đi mãi mãi và thuế". Tuy nhiên, trong bối cảnh lâm sàng, khi một người ngừng thở, tim và các cơ quan ngừng hoạt động vẫn chưa thể khẳng định chắc chắn họ đã mất.
Theo Medicalnewstoday, năm 2014 một phụ nữ 80 tuổi đã "sống đông lạnh" trong nhà xác bệnh viện sau khi bị chẩn đoán sai. Cùng năm đó, một bệnh viện New York tuyên bố một phụ nữ não ngừng hoạt động sau khi dùng dược phẩm quá liều. Người phụ nữ này đã tỉnh dậy ngay sau khi được đưa đến phòng phẫu thuật để lấy nội tạng.
Một trường hợp khác, Janina Kolkiewicz 91 tuổi được các bác sĩ xác định qua đời khi trái tim bà ngừng hoạt động và không còn thở nữa. Mọi người chuẩn bị các nghi lễ mai táng cho bà trong bệnh viện, 11 giờ sau Janina Kolkiewicz bỗng nhiên tỉnh dậy bày tỏ thèm uống trà và ăn bánh kếp. Bà trở thành một hiện tượng "từ cõi âm trở về".
Năm 2001, một người đàn ông 66 tuổi bị ngừng tim trong ca phẫu thuật phình động mạch bụng. Bác sĩ suốt 17 phút nỗ lực hồi sức tim phổi, khử rung tim..., bệnh nhân vẫn không tỉnh lại. Cuối cùng các bác sĩ xác định anh ta đã mất. Tuy nhiên, bất ngờ tim người đàn ông này hoạt động trở lại trong 10 phút sau.
Theo các nhà khoa học, những câu chuyện ra đi rồi sống lại tưởng như phi thường này là dấu hiệu của hội chứng Lazarus. Hội chứng này được định nghĩa là sự trở lại chậm trễ của lưu thông tự phát (ROSC) sau khi tim phổi ngừng hoạt động. Khi áp lực này ngừng hoạt động sẽ dần giải phóng và tim phổi bắt đầu làm việc trở lại. Từ năm 1982, khi hiện tượng Lazarus lần đầu tiên được mô tả trong y học, đã có ít nhất 38 trường hợp được ghi nhận. Bệnh nhân được xác định đã mất sau khi ngừng tim sẽ tỉnh dậy và hoạt động bình thường.
Nghiên cứu công bố năm 2007 của Vedamurthy Adhiyaman và các đồng nghiệp cho biết, khoảng 82% người mắc hội chứng Lazarus xảy ra trong vòng 10 phút khi tim phổi ngừng hoạt động. 45% bệnh nhân hồi phục thần kinh tốt sau khi tỉnh dậy.
Một câu hỏi nảy sinh là hiện tượng ngừng hoạt động các cơ quan trong cơ thể do sự chậm trễ của quá trình lưu thông hay thiếu sót của các kỹ thuật hồi sức liên tục tại bệnh viện. Hiện các nhà khoa học trên thế giới vẫn chưa lý giải đầy đủ về hiện tượng Lazarus này. Tuy nhiên, họ tin rằng hội chứng này phổ biến hơn những nghiên cứu trước đó.
Một giả thuyết cho rằng hiện tượng này do tác dụng phụ của dược phẩm nỗ lực hồi sức, chẳng hạn Adrenaline. Ngoài ra, nồng độ kali quá cao cũng là giả thuyết cho hiện tượng Lazarus. Các nhà khoa học cho rằng "Không nên gọi là hiện tượng "mất đi sống lại", bởi bệnh nhân hội chứng Lazarus chưa bao giờ mất".
Vậy làm thế nào để biết chính xác một người đã mất thực sự hay chưa? Theo các nhà khoa học, có hai dạng ra đi là mất lâm sàng và mất sinh học. Mất lâm sàng được định nghĩa là không có nhịp tim, không còn hơi thở, còn ra đi sinh học là không có hoạt động của não. Từ định nghĩa này, bạn có thể nhận biết một người đã mất hay chưa. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, nó không đơn giản như vậy.
Một số biểu hiện y học có thể chẩn đoán bệnh nhân mất đi như hạ thân nhiệt, tình trạng thần kinh tê liệt và "chứng giữ nguyên thế", một hội chứng mà người bệnh vẫn hoàn toàn tỉnh táo nhưng không phản ứng được. Theo đó, khi cơ thể giảm nhiệt độ đột ngột sẽ dễ phơi nhiễm kéo dài và cảm lạnh, dẫn đến mất đi hơi thở. Một số bệnh nhân hạ thân nhiệt khiến nhịp tim và hơi thở chậm, đến mức gần như không thể phát hiện được, tưởng rằng đã mất.
Hạ thân nhiệt cũng là nguyên nhân dẫn đến sự chẩn đoán nhầm lẫn về sự ra đi của một em bé sơ sinh ở Canada vào năm 2013. Em bé được sinh ra trên vỉa hè trong nhiệt độ lạnh giá. Các bác sĩ đã không thể cảm nhận được nhịp tim và hơi thở của em. Bé được tuyên bố đã mất. Hai giờ sau, em bé bắt đầu cử động.
Tiến sĩ Michael Klein, Đại học British Columbia ở Canada, nói rằng sự tiếp xúc của em bé với nhiệt độ lạnh khiến toàn bộ lưu thông sẽ dừng lại. Trong khi đó, tình trạng thần kinh của trẻ vẫn hoạt động và vẫn nhận thức được dưới cái lạnh.
Nhiều người bị "chứng giữ nguyên thế" có biểu hiện thở chậm, giảm độ nhạy và bất động hoàn toàn, có thể kéo dài từ vài phút đến vài tuần. Tình trạng này có thể phát sinh như bệnh động kinh và bệnh Parkinson. Theo đó, bệnh nhân nhận thức được môi trường xung quanh nhưng bị tê liệt hoàn toàn các cơ tự nguyện, ngoại trừ các cơ kiểm soát chuyển động của mắt. Do vậy, nhiều người bị tuyên bố sai "đã mất". May mắn, theo các nhà nghiên cứu, hội chứng Lazarus cực kỳ hiếm.
Ngôi làng lạ ăn chung nồi, tiền chung túi, khách buộc rửa tay bằng "giếng thần" Hoàng Phúc21:12:35 03/06/2025Bản làng Thái Hải, còn được biết đến với các tên gọi như Khu bảo tồn Làng nhà sàn dân tộc sinh thái Thái Hải hay Gia đình Thái Hải , tọa lạc tại xóm Mỹ Hào, xã Thịnh Đức, thành phố Thái Nguyên, cách trung tâm thành phố chỉ khoảng 7 km.
1 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
4 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
3 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
3 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
3 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
3 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
1 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
4 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
3 | 0 Thảo luận | Báo cáo