Nguyễn Văn Thái - Shark Tank mùa 7: Cá mập kín tiếng, bị nói vì like FB lèo tèo
4 | 1 Thảo luận | Chia sẻ
Manuel Villar sinh ngày 13/12/1949 tại khu Moriones Tondo Manila ( Philippines). Ông là con thứ hai trong một gia đình gồm 9 anh chị em. Cha Villar chỉ là một viên chức nhà nước bình thường, mẹ bán cá ngoài chợ. Ngay từ nhỏ Manuel Villar đã có dịp làm quen với kinh doanh nhờ theo mẹ ra chợ bán cá mỗi ngày, công việc của ông là bê vác hàng hóa hoặc đứng bán tôm cá cho khách tới mua.
Nhờ có Manuel Villar mà mẹ ông không phải thuê thêm người giúp việc và tiết kiệm được kha khá tiền, ông cũng có thêm một khoản lương nhỏ để chi trả cho những nhu cầu tại trường học. Môi trường hỗn loạn và phức tạp ở chợ đã góp phần không nhỏ tôi luyện Manuel Villar trở thành con người như ngày hôm nay. Ở đó ông đã quan sát và học hỏi cách kinh doanh từ các lái buôn Trung Quốc. Thế nhưng, người có ảnh hưởng lớn nhất đối với ông lại là mẹ.
Một lần, mẹ nhờ ông đến ngân hàng gần đó để đổi tờ séc trị giá 40 Peso (khoảng 18.000 đồng) ra tiền mặt. Khi nhân viên ngân hàng phàn nàn rằng tờ séc này đầy mùi tanh của cá, Manuel Villar vẫn kiên quyết yêu cầu nhân viên đổi cho mình, ông nói rằng đó là nghĩa vụ của họ, dù tờ séc hôi tanh đến mức nào đi nữa.
Dù nhà không có điều kiện dư dả, Manuel Villar vẫn nỗ lực học tập và đậu vào Đại học Quốc gia Philippines. Khi trời còn chưa sáng hẳn, ông đã có mặt ở chợ để phụ mẹ lấy cá và tôm đem đi bán, rồi mới tới trường học sau đó.
Vất vả như vậy nhưng ông vẫn hoàn thành hai tấm bằng đại học: một của ngành Quản trị Kinh doanh, một của ngành Kế toán. Thậm chí, Manuel Villar còn lấy thêm một tấm bằng thạc sĩ. Tất cả những thành tích này đòi hỏi Manuel Villar phải cố gắng, kiên trì và quyết tâm đến cùng.
Tốt nghiệp với hai tấm bằng cử nhân Đại học Quốc gia Philippines và một tấm bằng thạc sĩ, Manuel Villar làm cho một công ty kế toán trước khi có đủ vốn để mở một công ty kinh doanh hải sản.
Ban đầu, công ty của Manuel Villar làm ăn khá tốt, cho đến khi một nhà hàng chuyên lấy hải sản từ chỗ ông không chịu trả tiền. Bằng sự nhạy bén của mình, doanh nhân này đã yêu cầu nhà hàng phát hành "phiếu ăn" - thứ mà ngày nay được gọi là voucher - để bù cho số tiền phải trả. Sau đó, ông bán lại những phiếu ăn này cho nhân viên văn phòng và mất hơn một năm để lấy về số tiền ban đầu.
Sau này khi công việc kinh doanh thất bại, Villar đã chuyển sang làm nhân viên phân tích tài chính cho một công ty phát triển nhà đất. Tuy nhiên ông cảm thấy mình vẫn có thể thành công lần nữa trong kinh doanh nên đã nhanh chóng từ chức.
Lần này, Manuel Villar quyết tâm "chơi lớn" bằng cách vay ngân hàng 10.000 Peso (khoảng 4,7 triệu đồng) để mua 2 chiếc xe tải cũ và mở một công ty vận chuyển cát và sỏi. Cũng nhờ công việc này mà ông có điều kiện tiếp xúc với các công ty xây dựng, hiểu rõ thêm về ngành bất động sản.
Với số tiền dành dụm được sau nhiều năm làm việc, Manuel Villar mua 80 lô đất từ BF Homes tại Paranaque và xây nhà trên đó. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ các căn nhà đều được bán hết sạch, biến ông trở thành triệu phú trẻ nhất Philippines ở tuổi 26. Thừa thắng xông lên, Manuel càng chú trọng hơn vào lĩnh vực xây dựng và bất động sản, đặc biệt là các ngôi nhà giá trẻ.
Mục tiêu của ông là thị trường nhà đất dành cho các lao động nước ngoài đang làm làm việc tại Philippines, từ tầng lớp trung lưu cho tới các hộ gia đình nghèo mua nhà thông qua gói hỗ trợ tài chính của các tổ chức trong nước. Nhờ Manuel Villar mà vô số gia đình ở "quốc gia ngàn đảo" này được mua nhà với giá rẻ với thời gian thanh toán linh hoạt. Đây chính là khởi đầu cho thành công của ông trong lĩnh vực bất động sản.
Không chỉ là một doanh nhân thành đạt, Manuel Villar còn đạt được nhiều thách tựu đáng nể trên con đường chính trị kể từ năm 1992. Ông từng là phát ngôn viên cho Hạ viện Philippines, trước khi trở thành Thượng nghị sĩ và Chủ tịch Thượng viện không lâu sau đó. Manuel Villar là người đầu tiên trong lịch sử chính trường Philippines đứng đầu cả Quốc hội lẫn Thượng viện kể từ Thế chiến II. Năm 2010, ông bỏ hơn 1 tỷ peso cho cuộc đua tranh cử Tổng thống, nhưng không thành công.
Hiện ông Manuel Villar là nhà sáng lập tập đoàn Villar đồng thời là Chủ tịch Công ty Starmalls và Vista Land & Landscapes. Starmalls là một trong những nhà điều hành trung tâm thương mại lớn nhất Philippines trong khi Vista Land & Landscapes là đơn vị xây dựng nhà cửa lớn nhất quốc gia này. Sở hữu khối tài sản 5,6 tỷ USD, ông đứng vị trí đầu tiên trong danh sách những người giàu nhất Philippines năm 2020 của tạp chí Forbes. Ông cũng là một trong những tỷ phú hiếm hoi có tài sản không bị ảnh hưởng bởi đại dịch Covid-19.
Là một tỷ phú giàu nhất nhì Philippines, nhưng ông Manny không sống xa hoa như một số tỷ phú khác. Có lẽ chính vì xuất thân trong cảnh nghèo khó và lao động từ nhỏ để kiếm sống nên ông luôn trân trọng giá trị của đồng tiền và không bao giờ tiêu xài hoang phí. Lối sống khiêm tốn của ông được thể hiện qua những điều dưới đây:
Đầu tiên, ông không có văn phòng làm việc. Đối với một doanh nhân đã xây dựng hàng nghìn ngôi nhà và tòa nhà cao tầng như tỷ phú Manny, mọi người sẽ nghĩ rằng nơi làm việc của ông cũng rất sang trọng. Tuy nhiên, trên thực tế, vị tỷ phú này lại không thực sự có văn phòng.
Là chủ của Coffee Project - một chuỗi cà phê "sống ảo" với hơn 40 chi nhánh tại Philippines, vị tỷ phú 71 tuổi coi các quán đồ uống này là "văn phòng di động" của mình. Ông trùm kinh doanh tin rằng chỉ cần điện thoại thông minh và kết nối internet ổn định, ông có thể giải quyết ổn thỏa mọi công việc.
Tiếp đó, ông vẫn lái xe Toyota thay vì xe sang. Trong khi không ít tỷ phú khác trên khắp thế giới có thú vui sưu tập xe hơi như một cách để thể hiện sự giàu có và thành công của mình, Manny và gia đình ông vẫn rất hài lòng với việc sử dụng những chiếc ô tô đời cũ, bình thường.
Hai người con trai của ông, Paolo và Mark thậm chí còn không sở hữu chiếc ô tô nào cho đến khi học xong đại học. Người cha siêu giàu của họ không muốn để các con sở hữu thứ gì quá dễ dàng, chính vì vậy, để mua ô tô, họ đã phải vay nợ.
Với khối tài sản khổng lồ, ông Manny có thể sở hữu những chiếc máy bay riêng để phục vụ nhu cầu di chuyển của mình. Thế nhưng ông lại không làm như vậy. Bất ngờ hơn là ông còn không ngồi ghế hạng sang khi đi máy bay. Có vẻ như tỷ phú tự thân này không quá quan trọng việc ngồi ghế hạng gì và hoàn toàn hài lòng với việc bay hạng thương gia.
Manuel Villar quan niệm rằng ai cũng có thể thành công nếu làm việc chăm chỉ, kiên trì và biết tự đứng lên sau mỗi lần thất bại: "Đừng nghĩ rằng vì mình nghèo nên mình không thể trở thành lãnh đạo. Biết thể hiện sự chân thành và làm việc thật tốt, những người khác sẽ nhìn thấy và bầu cho bạn làm lãnh đạo", ông nói.
Có thể nói, câu chuyện làm giàu từ hai bàn tay trắng của tỷ phú Manuel Villar đã trở thành cảm hứng và động lực cho nhiều bạn trẻ Philippines muốn dấn thân vào con đường kinh doanh.
David Cheriton - Giáo sư đại học thành tỷ phú nhờ Google nhưng vẫn tiêu tiền như kẻ ăn xin Hà Hà04:29:59 25/07/2021David Ross Cheriton sinh năm 1951 tại Vancouver (Canada), là con thứ ba trong số 6 anh chị em. Tuy cha mẹ đều là kỹ sư, ông lại được khuyến khích tự do lựa chọn con đường mình muốn. Từ bé, Cheriton đã là một cậu bé độc lập, thích tự lực cánh...
4 | 1 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
1 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
4 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
1 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
4 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Báo cáo