Nữ hoàng livestream" Vi Á - Từ hotgirl bỏ nhà đi năm 16 tuổi đến tỷ phú với tài sản 32,3 nghìn tỷ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
Tỷ phú Diêu Lương Tùng - người sáng lập Oppein Home Furnishing - nhãn hiệu nội thất bếp cực kỳ nổi tiếng của Trung Quốc. Ít ai biết rằng, trước khi trở thành một trong những người giàu nhất Trung Quốc, Diêu Lương Tùng có quá khứ nghèo khó, hành trình lập nghiệp của ông cũng đầy khó khăn, gian khổ.
Vị tỷ phú sinh ra trong nghèo khó
Diêu Lương Tùng sinh năm 1964 trong một gia đình nông dân nghèo tại Mai Châu, tỉnh Quảng Đông. Ông là con cả, dưới còn có 2 em trai và 1 em gái. Diêu Lương Tùng là người duy nhất trong gia đình được đến trường, thành tích học tập của ông từ nhỏ cũng rất tốt. Năm 17 tuổi, ông đậu Đại học Hàng không Vũ trụ Bắc Kinh với điểm số cao thứ hai toàn huyện.
Diêu Lương Tùng lúc đó nói tiếng phổ thông rất kém, lại từ vùng quê nghèo lên thủ đô, gặp những người xuất sắc khác từ khắp nơi trên cả nước nên ông cảm thấy vô cùng tự ti.
Năm 1986, Diêu Lương Tùng tốt nghiệp đại học và được cử đến làm giáo viên dạy kỹ thuật tại Nhà máy Sản xuất Máy bay Changhe ở tỉnh Giang Tây. Sau một thời gian, Diêu Lương Tùng buồn rầu nhận ra mức lương 60 NDT/tháng không đủ để nuôi sống gia đình. Giấc mơ diễm lệ, nhưng thực tại lại rất tàn khốc. Trước áp lực kinh tế của gia đình, ông bắt buộc phải tìm lối thoát khác.
Từ hai bàn tay trắng "gây dựng" nên khoản nợ khổng lồ
Sau khi khảo sát kỹ lưỡng, Diêu Lương Tùng quyết định cùng bạn học mở nhà hàng để kinh doanh trong thời gian rảnh rỗi. Hai người hợp tác với nhau, quyên góp được 2.000 NDT và thuê một địa điểm rộng chưa đến 20m2. Ngoài việc lên lớp vài buổi mỗi tuần, Diêu Lương Tùng dồn hết tâm sức vào việc quản lý nhà hàng.
Bất chấp nỗ lực không ngừng nghỉ của Diêu Lương Tùng, nhà hàng chỉ tồn tại được vài tháng. Ông gánh trên vai khoản nợ hơn 1.000 NDT (khoảng 3,6 triệu đồng theo tỷ giá ngày nay). Tuy nhiên với mức lương lúc đó, nếu không tiêu một đồng nào, phải 1 năm sau Diêu Lương Tùng mới trả được hết nợ.
Cay cú vì thất bại, chàng trai trẻ vay hơn 10.000 NDT từ người quen để ký hợp đồng mở nhà hàng khác tại khách sạn Thúy Vân - 1 trong 4 khách sạn lớn trong vùng, với mục đích gỡ gạc. Để hoàn toàn tập trung vào công việc, Diêu Lương Tùng đã nộp đơn xin nhà trường cho tạm nghỉ nhưng không được chấp nhận. Sau nhiều lần đấu tranh, ông được phép ra đi, với điều kiện phải đóng 180 NDT "phí quản lý" cho trường mỗi tháng.
Chỉ sau vài tháng, Diêu Lương Tùng không đủ khả năng chi trả khoản phí khổng lồ này. Cuối cùng, ông bị đuổi khỏi trường một cách không thương tiếc. Không còn đường lui, nhà hàng trở thành điểm tựa cuối cùng của Diêu Lương Tùng. Ông làm việc bất kể ngày đêm, tự mình làm mọi thứ để tiết kiệm chi phí, từ mua sắm đến rửa rau, thái thịt...
Việc làm ăn mới khởi sắc một chút thì Diêu Lương Tùng lại rơi vào vòng xoáy thời đại. Năm 1988, nền kinh tế lạm phát trầm trọng. Để cứu vãn tình hình, chính phủ Trung Quốc hạn chế chi công quỹ cho việc ăn uống, trong khi đối tượng khách hàng chính của ông lại là nhân viên công chức.
Quyết định này không khác gì bản án tử dành cho nhà hàng của Diêu Lương Tùng. Sau nhiều tháng chăm chỉ làm việc, ông lại gánh tiếp khoản nợ 10.000 NDT. Bị chủ nợ đến đe dọa thường xuyên, Diêu Lương Tùng không còn cách nào khác ngoài bỏ trốn, chờ thời gian hồi phục.
Ở tuổi 25, Diêu Lương Tùng đem theo nỗi thất vọng lên tàu rời Giang Tây đến Tứ Xuyên. Thế nhưng, bạn bè ở đây cũng không thể cho ông một chốn dung thân. Nghe nói rằng một người bạn học cũ mở nhà máy sản xuất nhựa, chàng trai trẻ lại tới Phúc Kiến. Khi Diêu Lương Tùng đến nơi cũng là lúc Tết Nguyên đán cận kề. Ông chẳng còn mặt mũi nào để về nhà, đành sống nhờ ký túc xá của bạn học cũ một mình. Vào thời khắc giao thừa, ông bước ra ban công, cúi đầu về quê nhà để cảm ơn công dưỡng dục của cha mẹ, sau đó cúi đầu về hướng Giang Tây để bày tỏ sự xin lỗi với các chủ nợ. Đây là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời của Diêu Lương Tùng, từ một sinh viên đại học đàng hoàng trở thành kẻ thất nghiệp sống lang bạt kỳ hồ. Khi đó, ông thề rằng mình nhất định phải có thành tựu rực rỡ.
Khi tới nhà máy nhựa của người bạn, Diêu Lương Tùng đã sốc khi biết đây chỉ là một xưởng gia công nhỏ quy mô gia đình. Người bạn đó chỉ có thể cấp cho ông 50 NDT để sinh hoạt hàng tháng. Muốn có thêm thu nhập, ông phải bán được hàng để lấy tiền hoa hồng. Tiền sinh hoạt còn chẳng bao giờ được trả đúng hạn.
Diêu Lương Tùng quyết tâm tìm lối thoát khác. Ông chạy đến Thượng Hải nhờ vả bạn học cấp 3, nhưng vẫn không thể tìm được việc làm. May mắn thay, Diêu Lương Tùng cuối cùng đã liên lạc được với một đàn anh kết nghĩa. Nghe xong mọi chuyện, vị tiền bối này đã cấp cho ông 20 NDT để tạm sinh hoạt, còn giới thiệu ông làm nhân viên bán hàng cho một công ty thiết bị y tế. Những tưởng cuộc đời từ nay được yên ổn thì người đàn anh kia xảy ra mâu thuẫn với công ty. Diêu Lương Tùng cũng bị liên lụy, lại quay về cảnh thất nghiệp.
Sau đó, Diêu Lương Tùng may mắn được một ông chủ chuyên về sản xuất thiết bị y tế thuê, trở thành Giám đốc văn phòng tại Quảng Châu. Dù vị trí chỉ là hữu danh vô thực, ông vẫn đặc biệt trân trọng cơ hội làm việc này. Ở tuổi 26, ông không còn phải bôn ba khắp nơi, chịu cảnh thất nghiệp nữa.
Mỗi ngày, Diêu Lương Tùng sẽ mang theo hai thùng dụng cụ vật lý trị liệu, đạp xe khắp các phố để tìm khách hàng, bất kể mưa gió. Sau 1 năm, ông kiếm được hơn 100.000 NDT. Việc đầu tiên ông làm sau khi nhận lương là trả lại tất cả các khoản nợ trước đây, kể cả lãi.
Một bước lên mây nhờ lời nói vu vơ của em gái
Năm 1992, Diêu Lương Tùng bắt đầu tự kinh doanh riêng. Ông thành lập Công ty TNHH Phát triển Công nghệ mới Kexin Quảng Châu, chuyên về thiết bị y tế. Chỉ trong 2 năm, người đàn ông này đã kiếm được khoản lợi nhuận kếch xù lên tới 2-3 triệu NDT (khoảng 10 tỷ VNĐ).
Năm 1994, Diêu Lương Tùng quyết định cùng gia đình định cư ở Quảng Châu. Ngôi nhà mẫu mà ông đi xem được trang bị hệ thống tủ bếp châu Âu hiện đại, khác hoàn toàn căn bếp bừa bộn thường thấy ở Trung Quốc lúc bấy giờ.
Thấy thế, em gái ông liền thốt lên: "Những chiếc tủ bếp này đẹp quá! Giá mà ta có một bộ trong nhà". Người nói vô tâm, nhưng người nghe hữu ý. Diêu Lương Tùng bỗng nghĩ: "Loại tủ này mới du nhập vào Trung Quốc, ngay cả một cô gái đang đi làm công cũng muốn, chắc chắn sẽ có rất nhiều người thích. Ai cũng muốn cuộc sống của mình dễ chịu và tiện nghi hơn".
Phát hiện ra cơ hội kinh doanh, Diêu Lương Tùng rất hào hứng bắt tay vào thực hiện. Ông nhận thấy, mình cần ít nhất 2 triệu NDT để kinh doanh mặt hàng này. Diêu Lương Tùng của thời điểm này không còn là chàng trai trẻ liều lĩnh mà đã trở thành một doanh nhân thận trọng.
Diêu Lương Tùng "ném đá dò đường", đầu tư hơn 200.000 NDT để mua một chiếc máy. Ông thuê hàng chục chục thợ mộc, và sau 3 tháng làm thủ công tỉ mỉ, đã tạo ra 3 bộ tủ mô phỏng theo thiết kế châu Âu.
Chỉ trong 5 ngày của buổi triển lãm đầu tiên, Diêu Lương Tùng đã nhận được hơn 60 đơn đặt hàng, với tổng giá trị lên tới 500.000 NDT. Biết đây là một lĩnh vực có lời, ông mạnh dạn đầu tư thêm 2 triệu NDT để sản xuất công nghiệp hóa, chuyển hoàn toàn sang làm nội thất.
Thừa thắng xông lên, Diêu Lương Tùng thành lập hãng nội thất Oppein Home Furnishing, tạo ra một cuộc cách mạng nhà bếp lớn tại Trung Quốc. Oppein trở thành công ty dẫn đầu thị trường nội thất, đồng thời ông cũng được mệnh danh là "Vua tủ bếp"
Năm 2017, Oppein Home Furnishing chính thức lên sàn giao dịch chứng khoán Thượng Hải, phát hành 50 triệu cổ phiếu và huy động được 2,3 tỷ NDT. Năm 2020, doanh thu của Oppein Home Furnishing đạt 15,5 tỷ NDT, còn giá trị thị trường ở mức 88 tỷ NDT. Hiện tại, Diêu Lương Tùng sở hữu khối tài sản trị giá 9,7 tỷ USD, đứng thứ 241 trong danh sách tỷ phú thế giới của Forbes. Ông cũng nằm trong top 100 người giàu có nhất Trung Quốc.
Khi mới đến Bắc Kinh, Diêu Lương Tùng chỉ là một nông dân nghèo, lê lết trong chán nản tại môi trường đại học trong suốt 5 năm. Sau khi tốt nghiệp, ông chấp nhận bao nhiêu rủi ro để khởi nghiệp cũng vì muốn hỗ trợ cho các em mình được đi học. Đổi lại, một lời nói bâng quơ của em gái đã vô tình giúp vị tỷ phú này tìm ra sự nghiệp cả đời. "Cơm phải từng miếng một mà ăn." Đây là tinh thần kinh doanh mà Diêu Lương Tùng luôn tâm niệm trong lòng.
Kimbal Musk - "Ông trùm" nông nghiệp, suýt phá sản vì giúp anh trai tỷ phú Elon Musk Hoàng Anh14:50:02 24/09/2022Trái ngược với anh trai của mình là Elon Musk, luôn luôn mải mê với việc làm xe điện, làm tên lửa chinh phục sao hoả, thì em trai ông - Kimbal Musk lại làm giàu thành công nhờ đầu tư vào nông nghiệp. Dù không nổi tiếng bằng người anh tỷ phú...
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
4 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
3 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
1 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
2 | 0 Thảo luận | Chia sẻ
5 | 0 Thảo luận | Báo cáo